CHATTHUGIAN.MOBIE.IN
kính chào qúy khách

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Tử Vi   Truyện Tranh  
Facebook  Xổ Số  Dịch  Tải Game  Báo  Tiền Ảo Bitcoin 

 Kính Vạn Hoa: Những Con Gấu Bông


Phan_2

Tiếng gắt gỏng của Quý ròm làm Tiểu Long bừng tỉnh. Nó nhìn hai bạn, vẻ bẽn lẽn. Rồi quay sang Quý ròm, nó liếm môi nói khẽ :

– Mày nhìn kìa !

Quý ròm nhìn vào gian trò chơi rồi quay ra :

– Người ta đang chơi trò ném lon chứ có gì đặc biệt đâu !

– Ở quầy phần thưởng ấy !

Quý ròm nhìn vào quầy phần thưởng, vẫn chẳng thấy gì.

– Có gì lạ đâu ? – Nó chép miệng.

Tiểu Long chỉ vào góc quầy:

– Con gấu bông kìa !

– À !

Quý ròm “à” một tiếng và lại đảo mắt nhìn vào trong. Lần này nó đã trông thấy con gấu bông trắng đốm đen nằm trong góc quầy bên cạnh chiếc giá gỗ nhiều tầng chất đầy xà phòng, mì gói, kem đánh răng và các thứ linh tinh khác. Con gấu bông nằm tít trong góc, chốc chốc lại bị những bóng người qua lại che khuất, nên thoạt đầu nó không nhận ra.

Quý ròm liếc Tiểu Long :

– Nhỏ Oanh em mày thích con gấu này đây hả ?

– Con khác ! – Mắt Tiểu Long vẫn không rời quầy phần thưởng – Con kia trong cửa hàng Sao Mai ! Nhưng con này cũng từa tựa như vậy !

– Vậy thì mình vào chơi ! – Quý ròm kéo tay bạn – Biết đâu mình chơi thắng sẽ trúng thưởng con gấu bông này !

Không đợi giục đến lần thứ hai, Tiểu Long háo hức đi theo bạn.

Nhỏ Hạnh lẽo đẽo phía sau, luôn miệng hỏi dồn :

– Vô đây chi vậy ?

Quý ròm quay lại :

– Vô chơi trò ném lon !

– Tự dưng lại chơi trò ném lon ? – Giọng nhỏ Hạnh có vẻ phật ý.

– Mình phải đem về cho bằng được con gấu bông kia ! – Rồi thấy nhỏ Hạnh vẫn ngơ ngác, Quý ròm lật đật nói thêm – Em gái của Tiểu Long thích con gấu bông này lắm !

Quý ròm giải thích qua loa nhưng nhỏ Hạnh đã hiểu ngay vấn đề. Nó không thắc mắc nữa, chỉ rảo chân cố bước nhanh hơn.

Tới trước gian hàng, Quý ròm móc túi lấy ra tờ một ngàn chìa về phía người đàn ông râu rậm đứng bên trong :

– Chú ơi, bán cho tụi cháu mấy quả bóng !

Khi người chủ gian trò chơi bước đi, cả bọn mới phát hiện ông ta bị thọt chân. Ông cà nhắc đi lại chỗ chiếc giỏ đựng bóng, lấy ra năm quả bóng nhựa đủ màu đặt xuống thanh gỗ rộng bản trước mặt bọn trẻ :

– Này, các cháu cố ném cho trúng nhé !

Cả ba đứa trẻ không hẹn mà cùng đưa mắt nhìn lên mục tiêu.

Sát bức vách phía sau, một thanh gỗ dài treo lơ lửng cách mặt đất gần hai mét, trên có đặt một dãy dài các lon sữa rỗng.

Cứ hai lon đặt kế nhau lại có một lon chồng lên trên tạo thành một hình tam giác. Trên thanh gỗ cao cao kia có tất cả mười chồng lon như vậy. Chỉ cần ném quả bóng nhựa trúng chồng lon, bất cứ chồng nào, sao cho cả ba cái lon đều rơi xuống đất là thắng cuộc.

Mặc dù chưa chơi trò này lần nào nhưng sau một hồi quan sát những người chung quanh, Quý ròm đã nắm bắt ngay luật chơi. Nó quay sang Tiểu Long :

– Bây giờ ai ném trước ? Hay là ném cùng lúc ?

Tiểu Long khịt mũi :

– Mày ném trước đi !

Quý ròm đưa quả bóng ra phía sau và ngã người lấy trớn. Quả bóng nhẹ, lại hơi lớn nên nó phải bấu chặt mấy ngón tay, sợ quả bóng tuột ra.

Sau khi nheo mắt ngắm nghía cẩn thận, Quý ròm vung tay ném vụt một phát. Quả bóng bay vù đi và chạm vào bức vách phía sau đánh “bộp” một cái. Những chiếc lon vẫn đứng trơ trơ.

Tiểu Long thở dài :

– Quả bóng bay cách mục tiêu có đến một mét là ít !

Còn nhỏ Hạnh thì bụm miệng cười hích hích :

– Ném vậy mà cũng đòi ném !

Quý ròm đỏ mặt. Nó nhặt một quả bóng khác chìa tới trước mặt nhỏ Hạnh :

– Hạnh ngon thì ném thử coi !

Không khách sáo, nhỏ Hạnh cầm lấy quả bóng. Cũng như Quý ròm, nó nheo nheo mắt nhìn dãy lon trước mặt rồi mím môi ném mạnh. Và cũng như Quý ròm, quả bóng của nhỏ Hạnh nhất định không chịu lao về phía mấy chồng lon mà bay tuốt lên cao.

Tới phiên Quý ròm chọc quê. Nó ôm bụng :

– Hạnh ném hay quá !

– Xạo đi ! – Nhỏ Hạnh nghi ngờ – Ném trật mà hay ?

– Chứ sao ? – Quý ròm cười hì hì – Hạnh ném rớt một con chim rồi kìa !

Biết Quý ròm có ý trêu mình ném quả bóng bay tuốt lên trời, nhỏ Hạnh nguýt một cái dài :

– Xí ! Quý làm như Quý giỏi lắm vậy !

Rồi quay sang Tiểu Long, nó giục :

– Long ném đi ! Ráng ném cho trúng à nghen !

Tiểu Long không nói không rằng. Nó lầm lì nhặt lên quả bóng và khẽ bóp một cái. Bàn tay của Tiểu Long to hơn tay của nhỏ Hạnh và Quý ròm nên nó cầm quả bóng rất vừa vặn.

– Trúng không mày ? – Quý ròm hồi hộp hỏi.

– Không biết nữa ! – Tiểu Long nhếch mép – Nhưng tao sẽ cố !

Nãy giờ Tiểu Long lặng lẽ ước lượng khoảng cách và theo dõi đường bay của quả bóng. Nó có cảm giác hai bạn mình đứng gần quá và cánh tay khi vung ra hơi bị chếch lên trên. Vì vậy nó đứng lùi ra cách bức vách ngăn phía trước chừng một mét và cố giữ tư thế thật vững chãi.

– Ðứng xa vậy mày ? – Quý ròm xuýt xoa.

Tiểu Long làm như không nghe thấy. Mắt vẫn nhìn thẳng vào mục tiêu, nó nghiêng người lấy đà và vung tay ném mạnh.

Như một viên đạn đại bác vọt ra khỏi nòng, quả bóng xẹt một cái và đập “đốp” vào thanh gỗ, bắn ngược trở lại. Sức ném của Tiểu Long rất mạnh, do đó khi văng trở lại, quả bóng lao đi với một tốc độ khủng khiếp không thua gì lúc ném ra. Quý ròm và nhỏ Hạnh chỉ kịp thấy nhoáng một cái, quả bóng đã vọt qua dãy đầu người lố nhố, bay tuốt ra ngoài bãi cỏ.

Nhỏ Hạnh tặc lưỡi tiếc rẻ :

– Long ném cao một chút xíu nữa là trúng rồi !

Quý ròm chạy theo nhặt quả bóng, lát chạy về, miệng hít hà :

– Tiếc quá, tiếc quá ! Suýt tí nữa được con gấu bông rồi !

Tiểu Long vẫn không nói gì, chỉ liếm môi. Sự khao khát chiến thắng khiến cổ nó khô lại. Tuy bề ngoài nó có vẻ thản nhiên nhưng thật ra so với hai bạn, sự thôi thúc trong lòng nó mãnh liệt hơn nhiều. Cứ mỗi lần liếc về phía con gấu bông đằng góc quầy, Tiểu Long lại nhớ đến vẻ mặt thẫn thờ của nhỏ Oanh và bất giác nghe đầu mình nóng ran…

Cú ném thứ hai của Tiểu Long chệch một chút xíu. Quả bóng lướt sát lên trên chồng lon, cách chừng nửa gang tay.

Nhỏ Hạnh dậm chân :

– Chỉ cần thấp xuống một tẹo nữa thôi !

Quý ròm không la “tiếc quá, tiếc quá” nữa. Mà chặc chặc lưỡi, hệt như vừa cắn phải một quả ớt.

Tiểu Long cắn chặt môi cầm lên quả bóng cuối cùng. Lần này trước khi vung tay, nó cố kềm hơi thở lại trong lồng ngực.

Quả bóng lại lao vụt đi và “păng” một tiếng, chiếc lon trên cùng bị bắn tung lên cao.

Nhỏ Hạnh nhảy cẫng :

– Thắng rồi ! Thắng rồi !

– Thắng đâu mà thắng ! – Quý ròm “xì” một tiếng – Phải ném rớt cả ba chiếc lon kìa !

Nhỏ Hạnh cụt hứng, quay sang dòm Tiểu Long. Thấy Tiểu Long mặt mày ỉu xìu, lòng nó bất giác bỗng xìu theo.

Quý ròm liếc Tiểu Long :

– Ném nữa chứ ?

Tiểu Long nhăn nhó :

– Sao tao thấy khó ăn quá !

– Không sao đâu ! – Quý ròm trấn an bạn và cho tay vào túi lấy ra một tờ bạc mới – Bây giờ ném thêm năm lần nữa, thế nào cũng có lần thắng !

– Ðúng rồi đó ! – Nhỏ Hạnh hùa theo – Hạnh thấy Long càng ném càng quen tay mà !

Lần này năm quả bóng đều được dồn hết cho Tiểu Long. Nhỏ Hạnh và Quý ròm đứng ngoài làm “cổ động viên”, phụ trách phần khua tay múa chân và hét hò ủng hộ.

Nhưng ngay từ đầu Tiểu Long đã ném trượt.

Quả thứ hai : lại trượt.

Nhìn vẻ mặt căng thẳng của Tiểu Long, Quý ròm vội lên tiếng nhắc nhở :

– Bình tĩnh lại nào !

Tiểu Long hít mạnh một hơi để lấy tinh thần.

Quả bóng thứ ba một lần nữa bắn tung chiếc lon trên cùng. Hai chiếc lon còn lại vẫn đứng trơ trơ đầy thách thức.

Quả thứ tư Tiểu Long ném trúng chiếc lon bên dưới khiến chiếc này lẫn chiếc bên trên đều bị văng xuống đất. Chiếc lon còn lại khẽ rung rinh nhưng vẫn nằm yên trên thanh gỗ.

Quý ròm vò đầu bứt tóc :

– Thật tức chết đi được !

Nhỏ Hạnh thì không ngừng đưa tay đẩy gọng kính trên sống mũi, không hiểu để nhìn cho rõ hay để nén hồi hộp.

Trong lúc Quý ròm và nhỏ Hạnh hoàn toàn tuyệt vọng thì kỳ tích xảy ra.

Quả bóng cuối cùng trên tay Tiểu Long lao thẳng vào điểm tiếp giáp của ba chiếc lon. Hai chiếc rơi ngay xuống đất. Còn chiếc cuối cùng có lẽ do chịu lực va chạm ít hơn nên không chịu rơi theo mà cứ quay lòng vòng trên thanh gỗ như người say rượu khiến ba đứa trẻ căng mắt ra nhìn, hồi hộp còn hơn theo dõi cảnh rượt bắt trên phim trinh thám.

Mãi đến khi chiếc lon lảo đảo kia quay ra tới ngoài rìa và rơi thẳng xuống đất, cả ba cái miệng mới thở phào nhẹ nhõm.

– Tuyệt quá ! – Nhỏ Hạnh hớn hở reo lên – Lần này thì thắng thật rồi !

Quý ròm áp tay lên ngực :

– Suýt chút nữa trái tim tao đã vọt tuốt ngoài !

Tiểu Long mỉm cười nhìn hai bạn, vẻ sung sướng hiện rõ trên mặt.

Người chủ gian trò chơi tươi cười bước lại, tay cầm một gói mì “hai con tôm”. Ông chìa gói mì ra trước mặt Tiểu Long :

– Phần thưởng của “nhà thiện xạ” đây !

– Không, không ! – Tiểu Long lật đật xua tay – Cháu không lấy thứ này !

– Ồ, hóa ra là cháu không thích ăn mì ! – Người đàn ông râu rậm khôi hài – Vậy chắc là cháu thích cục xà phòng kia !

– Cháu cũng không thích xà phòng ! – Tiểu Long lắc đầu.

Người chủ gian trò chơi vẫn chẳng tỏ vẻ gì phật ý. Ông chỉ tay vào quầy phần thưởng, giọng dễ dãi :

– Vậy thích thứ nào, cháu cứ nói ! Kem đánh răng, hộp chi màu hay chai nước ngọt…

– Bạn cháu thích con gấu bông đằng kia kìa ! – Quý ròm sốt ruột vọt miệng.

– Con gấu bông ? – Người đàn ông kêu lên kinh ngạc.

– Vâng ạ, chính con gấu bông có màu trắng đốm đen ấy đấy !

– Ôi, thế thì không được rồi các cháu ơi ! – Người đàn ông vò chòm râu rậm, vẻ khó xử.

Nhỏ Hạnh chớp mắt :

– Sao lại không được kia chú ? Chả phải con gấu bông đó là để thưởng cho những ai chơi thắng sao ?

– Con gấu bông không phải là phần thưởng ! – Người đàn ông nhún vai – Chú đặt nó đấy cốt để trang trí cho gian hàng thôi !

Quý ròm khẻ liếc Tiểu Long, thấy bạn mình mặt mày đầy vẻ thất vọng, bèn quay sang người chủ gian trò chơi, tặc lưỡi hỏi :

– Chẳng lẽ không còn cách nào khác sao chú ?

– Cách gì ? – Thoạt đầu người đàn ông không hiểu Quý ròm muốn nói gì, nhưng rồi ông vỡ lẽ – À, cháu muốn nói về con gấu bông ấy ư ?

– Vâng.

– Nếu vậy thì có một cách ! – Người đàn ông nheo mắt – Ðó là các cháu phải bỏ tiền ra mua thôi !

Tiểu Long lật đật hỏi :

– Bao nhiêu tiền hả chú ?

Nó hy vọng con gấu bông ở đây giá sẽ rẻ hơn ở cửa hàng Sao Mai. Nhưng câu trả lời của người đàn ông khiến nó chết đứng :

– Tám chục ngàn.

Quả là con gấu bông này rẻ hơn con gấu bông kia hai chục ngàn. Nhưng như vậy cũng chẳng ăn thua gì. Tám chục ngàn đối với bọn học trò như nó vẫn còn là một món tiền ngoài tầm tay.

Quý ròm và nhỏ Hạnh khi nghe người đàn ông nêu lên số tiền quá lớn như vậy cũng chỉ biết lắc đầu tuyệt vọng ngó nhau.

– Tụi cháu không thể nào có được một món tiền lớn như vậy ! – Cuối cùng, Tiểu Long nói, nó gãi gãi cổ rồi cầm lấy gói mì trước mặt – Thôi, tụi cháu lấy gói mì này vậy ! Chào chú !

Trước khi quay đi, nó còn đưa mắt nhìn về phía con gấu bông với vẻ vương vấn buồn bã như đang vĩnh biệt một bóng hình vô cùng thân thiết.

Ánh mắt của Tiểu Long khiến người chủ gian trò chơi bỗng cảm thấy nao nao. Vì vậy khi ba đứa trẻ đi được bốn, năm bước, ông đã gọi giật :

– Này, này, các cháu khoan đi đã !

Ba đứa trẻ thấp thỏm quay đầu lại.

– Có chuyện gì vậy hở chú ? – Quý ròm ngơ ngác hỏi.

– Các cháu quay lại đây đi ! – Người đàn ông vẫy tay – Chú vừa nghĩ ra được một cách !

Ba đứa trẻ lập tức bước lại.

Quý ròm hồi hộp :

– Chú nghĩ ra cách gì vậy ?

Người đàn ông xoa xoa chòm râu, e hèm một tiếng rồi thủng thỉnh cất giọng :

– Nếu các cháu thích con gấu bông này quá mức thì bây giờ có thể làm như thế này : các cháu phải ném đổ năm chồng lon liên tiếp !

– Thế thì sao kia ạ ? – Quý ròm vẫn chưa hiểu.

Người đàn ông mỉm cười :

– Thế thì các cháu sẽ được con gấu bông chứ sao !

– Ồ, hay quá ! – Quý ròm reo lên, nhưng chợt nhớ đến điều kiện khắt khe của người chủ gian trò chơi, mặt nó bỗng xịu xuống – Nhưng ném đổ liên tiếp năm chồng lon thì tụi cháu không làm được đâu ạ !

– Thì các cháu cứ thủ xem ! Biết đâu đấy ! – Người đàn ông động viên, rồi chỉ tay vào Tiểu Long, ông gật gật đầu – Chú thấy cháu này có thể làm được đấy !

Nhỏ Hạnh kéo tay Tiểu Long :

– Sao ? Thử không ?

Tiểu Long đang ngần ngừ thì Quý ròm khoác tay :

– Ném đại đi ! Biết đâu tụi mình gặp vận hên thì sao ?

Rồi không đợi Tiểu Long kịp có ý kiến, Quý ròm nhanh nhẹn mua năm quả bóng và đẩy hết về phía Tiểu Long. Lần này, nó nhắc nhở ngay từ đầu :

– Cứ bình tĩnh mà ném ! Nhỡ trật thì thôi !

Tiểu Long nhìn bạn, gật đầu. Mình phải thật bình tĩnh ! Nó tự nhủ rồi liếc xuống năm quả bóng trước mặt, mím môi cầm lên quả bóng màu xanh. Màu xanh là màu hy vọng ! Tiểu Long nhớ nó đã từng nghe ai đó nói như thế.

Dường như những ý nghĩ sáng sủa đó giúp nó vững tin hơn. Ngay từ quả bóng đầu tiên, Tiểu Long đã ném tung ba cái lon xuống đất.

Quý ròm vỗ tay đôm đốp :

– Tuyệt lắm Tiểu Long ơi !

Còn nhỏ Hạnh thì không ngớt reo hò :

– Ráng lên ! Ráng lên !

Tiểu Long cố giữ vẻ nghiêm nghị. Nó đưa tay quẹt mũi và hồi hộp cầm lên quả bóng thứ hai. Nheo mắt ngắm nghía một hồi, Tiểu Long vung mạnh tay. Quả bóng bay vù và đập mạnh vào chồng lon kêu đánh “binh” một tiếng.


Phan_1
Phan_3
Phan_4
Phan_5
Phan_6
Phan_7
Phan_8
Phan_9 end
Phan_gioi_thieu
Nếu muốn nhận thông tin bài viết mới của trang thì like ở dưới hoặc truy cập trực tiếp CLICK

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Mẹo Hay   Trà Sữa   Truyện Tranh   Room Chat   Ảnh Comment   Gà Cảnh   Hình Nền   Thủ Thuật Facebook  
Facebook  Tiện Ích  Xổ Số  Yahoo  Gmail  Dịch  Tải Opera  Đọc Báo 

Lưu địa chỉ wap để tiện truy cập lần sau. Từ khóa tìm kiếm: chatthugian

C-STAT .
XtGem Forum catalog